Nhiều phút giây tôi đều cảm thấy chúng tôi không thể nào đi tới đích được.
Bạn nói xem một cặp tình nhân, cả đời này phải trải qua bao nhiêu khó khăn trắc trở mới có thể gặp hái được thành quả, bạch đầu giai lão?
Tình yêu nồng cháy được một năm, các bạn thường xuyên cãi vã vì những chuyện vụn vặt không đâu. Giây trước còn tranh cãi tới mức mặt đỏ tía tai, thì giây sau lại nhanh chóng làm hòa. Yêu nhau được 7 năm, các bạn không một chút đắn đo muốn tiến vào thánh đường hôn nhân, nhưng bố mẹ lại trở thành vật cản lớn nhất hôn nhân của các bạn. Xe cộ, nhà cửa, sính lễ, từng thứ một cũng trở thành thứ phải cân nhắc. 18 năm chung sống, các bạn vì vấn đề thu nhập, việc nhà, nuôi dạy con cái cùng với đủ thứ thực tế khác mà cãi cộ không thôi.
Khi cảm xúc lên đến đỉnh điểm, sẽ luôn vô tình làm cho đối phương tổn thương. Bên nhau 45 năm, các bạn hoạn nạn có nhau đi hết gần cả cuộc đời. Nhưng thời gian lại trở thành vấn đề lớn nhất của các bạn. Một bữa giữa hai người các bạn sẽ ít đi một món, gặp gỡ ai đó cũng ít đi một người. Các bạn luôn nghĩ, giá như thời gian có thể quay trở lại, thì tốt hơn biết mấy?
Đời này của chúng ta, dường như mãi mãi không có cách nào có thể có được một mối tình trọn vẹn. Chúng ta nổ lực hết mình vì tình yêu để vượt qua vạn khó khăn. Nhưng chính tình yêu lại tạo nên nhiều vấn đề và rắc rối nhiều hơn. Vậy những người yêu nhau đều có thể tới được phía cuối con đường đều là dựa vào đâu mới có thể duy trì được vậy?
Hồ Khải từng hỏi: “Kỳ thực kết hôn thật là hối hận, nhưng lại là chuyện có cách nào bù đắp được cả”. Hồ Khả với Sa Dật, lúc đầu đều bước vào hôn nhân với tình yêu rực cháy. Nhưng khi họ thực sự đối mặt chung sống bên nhau, những ngày tháng chẳng phải là bầu trời vạn lí xanh như những gì tưởng tượng.
Sẽ có những lúc khi lời nói sai trái đâm tổn thương đối phương, với những trận sống trào dâng. Cũng có những lúc bị cái vặt vãnh của cuộc sống thường ngày đầy đọa. Vừa ngước đầu lên là cảm thấy cuộc sống của mình chỉ toàn mây đen và gió bão điên cuồng, giây phút sau đó là ngay lập tức muốn trốn chạy và bỏ cuộc.
Hồ Khả từng vì tính gia trưởng của Sa Dật cảm thấy nặng nề, kìm nén, cô không kìm nén nước mắt trước ống kính. Cô nói: “Điều tôi cảm thấy khó khăn nhất, chính là thái độ của anh”. Cô cũng từng nói Sa Dật không chịu làm việc nhà, mà lại luôn thích chỉ đạo, cằn nhằn, giảng đạo. Nhiều lúc bực bội, nhìn Sa Dật việc nào cũng không thèm xắn vào, càng thêm chướng mắt.
Nhưng dù vậy, tình cảm của họ vẫn không thể đi đến hồi kết sau “thất niên chi dương” người ta quan niệm tình cảm sẽ bước đến giai đoạn nguy hiểm sau 7 năm bên nhau đi đến cuối cùng mà ngược lại tình yêu lại càng sâu đậm. Bởi vì hầu hết thời gian, Hồ Khả đều nhẫn, nhẫn với cái tính khí của Sa Dật, nhẫn với tính cách thích tích quỹ đen của anh ta. Còn Sa Dật cũng hiểu cách nhượng mộ, để cho Hồ Khả thi thoảng vẫn có thể bất cẩn sơ xuất với sự cáu kỉnh khi bị hành hạ bởi đóng việc nhà.
Tất cả những mối quan hệ tình cảm tưởng chừng như xứng đôi, đều không phải là đơn giản là lưỡng tình tương duyệt ( Song phương đều có tình cảm với nhau). Mà trong cái cuộc sống dài dằng dặc này, biết cách bỏ đi cái tôi, dùng sự bao dung và nhẫn nại, từ từ đánh bóng nó.
Có một thời La Chấn Vũ cực kỳ phản đối hôn nhân, cho rằng hôn nhân quá cứng nhắc và thế tục cho đến khi anh ta gặp được một ông già vừa khỏi bệnh và khiến anh ta phải thay đổi suy nghĩ. Nói đến hôn nhân, ông lão nói rằng: “ Hôn nhân không phải là điều kiện, của cải, cũng chẳng phải là bắt buộc lúc nào cũng phải duy trì nhiệt độ yêu đương mà là ly nước giữa buổi đêm”.
Hóa ra trong thời gian ông già bị ốm, khi mà nửa đêm tỉnh dậy vì đau họng hay khát nước, chẳng cần phải nói chỉ cần chọc chọc bà xã bên cạnh, là bà ấy sẽ hiểu ngầm và đưa cho ấy một cốc nước. Nhưng ông ấy cũng nói: “Ly nước này cũng đắt lắm, không có mấy chục năm mài giũa, thì cũng chẳng đến tay cậu đâu”. Mối quan hệ tình cảm có thể bền chặt cả đời, là chúng ta không thể trở thành “Doremon” của nhau cũng không thể dự liệu trước được sẽ phải trải qua, bao nhiêu lần phí hoài và khó khăn trong cuộc đời. Nhưng chúng ta có thể chắc chắn với nhau rằng khi bạn cần tôi, tôi vừa hay ở bên cạnh bạn.
Đối mặt với tình cảm, Lý Đan lại bi quan cho rằng: “Có lẽ chúng ta nên chuẩn bị cho sự đổ vỡ của cuộc hôn nhân ngay từ đầu, có như vậy ly hôn mới không bị tổn thưởng. Và Trình Sa Lê – một người có cuộc hôn nhân hạnh phúc lại cho rằng: Khi chúng ta chưa dấn thân vào hôn nhân, nói tôi đồng ý thì rất dễ, bởi vì có tình yêu sẽ giúp bạn có thêm sự can đảm, nhưng sau khi chúng ta kết hôn sau mười mấy năm. Từng câu nói tôi sẵn sằng sẽ chẳng dễ dàng.
Đứa bạn của tôi từng chia sẽ với tôi, tình cảm của bố mẹ cô ấy. Hai người bên nhau suốt 25 năm tới giờ, vẫn hạnh phúc, vẫn ân ái như thưở nào. Mặc dù hồi còn trẻ, họ cũng từng trải qua đủ những vấn đề, nào là yêu xa, cha mẹ không đồng ý, nuôi dạy con cái, nợ nần, công việc bận rộn, vân …vân …Nhưng cho dù bao nhiêu khó khăn trắc trở, hai người họ vẫn một lòng yêu thương nhau, mẹ của đứa bạn tôi nói: “ Biết cãi nhau, nhưng phải biết giãi hòa”. Trong chuyện tình cảm, có khúc mắc hay sai lầm là chuyện bình thường, có sai thì có sửa, có mâu thuẫn thì nên giải quyết kịp thời, đừng lúc nào cũng bỏ đó coi như không có chuyện gì xảy ra.
Trong phim có câu: “ Phần tàn uất nhất của tình yêu, là khi nói đặt được đỉnh điểm ngay từ lúc ban đầu”. Nhưng tôi vẫn tin chắc rằng, yêu – mặc dù không chữa khỏi mọi tật bệnh nhưng chung sống hòa hợp trường cửu với sự thấu hiểu ngầm, chắc chắn có thể có phép chúng ta có thể nhìn thấy dấu vết của tình yêu ở bất cứ lúc nào trong cuộc sống trần tục này.
Trích:Bản gốc:Nhuỵ Hy蕊希Erin
Bản Dịch:Tươi Châu-TTBMusicChannel
Biên tập:Mỹ Trinh。