Tất cả khó khăn đều sẽ khiến bạn càng thêm viên mãn
Hôm nay tôi nhìn thấy một câu như thế này ở bảng tin bạn bè: “Tại sao chúng ta muốn nghĩ mọi cách để thắng trong trò chơi, trong cuộc sống hiện thực thì không?”
Khi nhìn thấy câu nói này, tôi đã ngây người ra. Chúng tôi vẫn chơi game vào tối qua, dốc hết sức muốn vượt lên chức vị, hôm nay chúng ta lại bắt đầu oán hận cuộc sống đem đến cửa ải khó khăn cho chúng ta, cứ một mực thể hiện bản thân sắp không chống đỡ nỗi nữa rồi, tôi đã đưa ra một câu hỏi cho bản thân, là vì cái gì đây?”
Tôi có tật bị mẫn cảm với tia cực tím, không thể tắm nắng, đây là một chuyện mà tôi thường ôm hận từ nhỏ. Mỗi lần đi phơi nắng da liền bong ra và trở nên đỏ, vô cùng nghiêm trọng. Lúc đó tôi liền nghĩ: “tại sao tôi lại không giống với người khác? Tại sao những cô bạn nhà người ta có thể mặc chiếc quần cộc rất đẹp? Mà tôi lại không thể?”
Từ nhỏ tới lớn, tôi luôn cảm thây bản thân là kẻ không được thượng đế quan tâm, mỗi lễ TẾT tới, tôi đều bất đắc dĩ phải giấu thật kĩ cái túi của mình, giống như một kẻ ngốc hoàn toàn vậy, cũng thường bị bạn bè cười nhạo, đối với chuyện này, tôi luôn canh cánh trong lòng.
Cho đến năm 2008, Vân Xuyên đại địa chấn làm thương và chết rất nhiều, tôi mới từ trong những tai nạn lớn nhỏ kia nhận thức được, người có thể sống đã là điều vô cùng hạnh phúc, mà chuyện nhỏ nhặt của tôi đây là cái gì? Đâu ra lắm sự oán hận linh tinh như thế.
Có thể bạn sẽ vì mất ví tiền mà khóc cả đêm, sẽ vì thất tình mà cảm thấy bản thân buồn bực như muốn chết, sẽ vì mất việc mà như hồn bay phách lạc, nhưng bạn không hề biết, khi chúng ta oán hận bản thân phải trải qua sự khó khăn và không có may mắn, có những người đang phải trải qua hoàn cảnh khó khăn vượt qua ý chí của con người và ngoài sự giới hạn chịu đựng của thân thể.
Triết Giang có một người thế hệ 9x tên Mao Hàm Đao, cậu ấy bị bại não bẩm sinh, hai chân bị teo cơ, như vậy đã khiến việc đi lại của cậu ấy trở nên khó khăn, chỉ có ngón trỏ ở tay phải có thể động. Nhưng cậu ấy chẳng vì thế mà chối bỏ sinh mệnh, mà kiên trì chống đỡ cho đến ngày hôm nay.
Ngoài điều đó ra, cậu ấy còn kiên trì viết sở thích bản thân, dùng một ngón tay để gõ bàn phím trong vòng 9 năm. Cho đến giờ, cậu ấy đã viết xong cuốn tiểu thuyết 210 vạn chữ, khi đối mặt với ống kính, cậu ấy vui mừng chia sẻ với mọi người bản thân vừa mới nhận được tiền nhuận bút đầu tiên. Mỗi lần nhìn thấy kiểu tin tức như thế này tôi đều sẽ hết lần này đến lần khác tự hỏi bản thân, cùng lúc lại lần lượt tự kiểm điểm bản thân mình: nhìn bản thân mày, những năm qua ngoài việc oán hận cuộc sống, còn làm những gì?
Khi đối mặt với khó khăn, chúng ta luôn chỉ nhìn thấy cản trở trước mắt, nhưng lại không thấy được thu hoạch bất ngờ đằng sau việc vượt qua khó khăn. Chúng ta luôn oán hận cuộc sống này đem lại cho chúng ta áp lực lớn, nhưng đời người của ai lại thuận buồm xuôi gió?
Một thời gian trước, đã có kết quả thi đại học, có một nam sinh ở Hà Nam vì kiếm tiền học phí đại học cho bản thân, tự mình đạp xe đạp đến chỗ ngắm cảnh bán kem cây, cậu ấy phơi mình dưới ngoài trời bỏng rát, sự kiên định trong ánh mắt khiến tôi vô cùng xúc động.
Nghe nói, bố cậu ấy bị bệnh không thể làm được việc gì, mỗi tháng còn cần tiền chi phí cho chữa bệnh hơn một nghìn đồng, em trai đang đi học lớp 3, gánh nặng của cả nhà dồn hết lên người mẹ, vì giảm bớt gánh nặng kinh tế gia đình, cậu ấy tự mình ra ngoài kiếm tiền. Sẩm tối, cậu nam sinh này đã bán hết tất cả kem cây của ngày hôm ấy, vui mừng đẩy xe đạp trở về, khi nhìn thấy điều này, tôi không nhịn được mà đã rơi nước mắt.
Ở trên khuôn mặt cậu ấy lúc này tôi không chỉ nhìn thấy sự thỏa mãn của cậu ấy sau khi được trả công lao, còn nhiều hơn là , cậu ấy không khuất phục và vui vẻ đối mặt với cuộc sống. Khi những thực tế này đang xảy ra ở trước mắt chúng ta, rất nhiều khó khăn nhỏ nhặt không đáng kể liền trở thành vô cùng không đáng để nhắc tới.
Vì thế mãi mãi đừng gác lại danh sách khó khăn của bản thân, bạn nên lựa chọn đối mặt mà chiến đấu, khiến cho suy nghĩ oán hận lở loét dần đi, đồng thời nói thật lớn với bản thân, điểm cuối cùng của khó khăn là nơi bắt đầu của ánh sáng. Đời người luôn sẽ tốt lên, xin bạn đừng hoang mang.
Trích:Bản gốc:Nhuỵ Hy蕊希Erin
Bản Dịch:Tươi Châu – TTBMusicChannel
Biên tập:Mỹ Trinh。