Không phải cô đơn lựa chọn tôi, là tôi đã lựa chọn cô đơn
Họp mặt gia đình vào 2 tuần trước lại bị hỏi đến tình hình tình cảm. Khi nói đến bản thân mình đang độc thân người thân ai đó đều vô cùng kinh ngạc. Bọn họ hỏi: Đến tuổi đẹp, làm sao mà lại không yêu đương gì vậy? Đúng vậy, tuổi đẹp vậy tại sao nhất định phải đi yêu đương nhỉ?
Hiện nay có hiện tượng vô cùng lạ, dường như đơn thân trở thành một trạng thái vô cùng bình thường. Đặc biêt là ngoài 20 rồi mà vẫn không chịu yêu đương, luôn có người nói với bạn, yêu đương thật hạnh phúc, tuổi trẻ nên yêu đương nhiệt tình, nên hưởng thụ sự ngọt ngào của tình yêu.
Tuy nhiên, ngoài 20 tuổi còn có rất nhiều chuyện so với việc giữ mãi một mối tình càng đáng đi làm. Bạn có thể tùy ý tìm một nơi vui chơi trong một khoảng thời gian, đi làm quen với mọi người trên thế giới. Bạn có thể vì công việc vùi đầu vào làm, mãn nguyện khi nhìn thấy tiền lương trong thẻ mỗi đầu tháng, tùy ý mua một bộ quần áo mới thưởng cho bản thân. Thậm chí có thể tìm một buổi trưa nghĩ ngơi tắt wechat và điện thoại.
Yên tâm xem người đi bộ ở tầng dưới ngơ ngác. Nhưng không phải, vẻ chậm rãi không có mục đích chờ đợi mời một người, mở ra mở vào nhìn điện thoại, đợi mãi không được một câu chúc ngủ ngon, một mặt thì an ủi bản thân rằng anh ấy rất bận, một mặt thì trốn trong chiếc chăn mà ấm ức thay cho bản thân mình.
Đương nhiên, tình yêu sự hạnh phúc của cặp đôi yêu nhau luôn có rất nhiều cãi vã, ồn ào nhưng ân ân ái ái. Kiểu hạnh phúc đó không cần che giấu, luôn lộ ra một cách rõ ràng, che cũng không che nổi. Nói không ngưỡng mộ là nói dối chỉ là trong cuộc sống đơn thân, tôi cũng có thể rất vui vẻ.
Kiểu vui vẻ bắt nguồn từ cơn gió muộn dịu dàng của tháng 6, con ve sầu trên cây vào buổi chiều nhận rượu sau giờ tan làm, còn có ánh đèn vàng cam vào đêm khuya. Một mình tôi, thong dong tung tăng trở về nhà.
Tôi thường nghĩ vốn dĩ cuộc sống có hàng trăm nghìn thể loại chỉ do bản thân chọn kiểu càng hợp với bản thân mình hơn. Không phải độc thân chọn tôi mà là tôi chọn lựa độc thân.
Nói thật lòng, xã hội ngày nay muốn yêu đương không có gì khó. Ví dụ có một người gặp lần thứ nhất không có gì ghét, các bạn tùy ý nói vài câu hiểu lẫn nhau thuận tiện thời gian trôi đi, Nói chuyện nhiều thêm trên wechat. Hỏi anh ta nhiều lần, anh đang làm gì vậy? Anh ăn cơm chưa? Ngủ Ngon… Buổi sáng tốt lành sau đó đợi đến ngày các bạn đã đến bên nhau rồi.
Chuyện này cũng không gì kì lạ cả, dù sao bây giờ rất nhiều tình yêu đều là như vậy. Bạn bị ốm người ấy khuyên bạn uống nhiều nước, bạn tăng ca người ấy nhắc bạn đi đường cẩn thận, nhưng ngoài những chuyện này ra chẳng có chuyện khác nữa.
Trong lòng bạn hiểu rõ, những lời này người ấy có thể nói với bạn cũng có thể nói với người khác giống như, có thể người ấy thích bạn thật sự nhưng một chút cũng không cản trở người ấy thích người khác. Có những tình yêu có lẽ không phải là sự phản ứng của một cỗ máy đối với một cỗ máy khác, cũng ngăn cản sự động lòng mà bạn vừa may xuất hiện.
Lúc trước tuổi còn nhỏ cho rằng nói buổi sáng vui vẻ ngủ ngon thì coi như là thích, bây giờ lớn rồi cũng hiểu được giữa thích và yêu. Thật sự cách nhau nghìn sơn vạn thủy. Chỉ là khi chúng ta phí hoài toàn bộ sức lực đi giữ một mối tình cuối cùng lại phát hiện cái có được chỉ là thời gian thích nhỏ nhặt không đáng kể, há không phải không quá đáng được ư?
Lúc trước từng xem một đoan phim ngắn của Thái Lan kể lại câu chuyện liên quan đến: chứng sợ hãi yêu đương. Nữ chính đã rất lâu không yêu đương ai sớm đã quen cuộc sống một mình của bản thân. Đối mặt với người đến bắt chuyện luôn tâm niệm trốn tránh, thậm chí là phản cảm. Cô ấy hỏi bản thân làm như vậy lẽ nào là sai ư?
Cho đến sau này cô ấy gặp một người bình thường, cô ấy bằng lòng nói chuyện với anh ấy, ôm ấp anh ấy, thậm chí hôn môi. Cho đến khi đó cô ấy mới biết tất cả chứng sợ hãi yêu đương chẳng qua là vẫn chưa gặp được người thật sự đúng.
Nếu như có một ngày có một người xuất hiện có thể khiến bạn phá vỡ nguyên tắc của bạn, thay đổi thói quen của bạn, trở thành ngoại lệ của bạn có lẽ lúc đó mới là đến lúc nói lời tạm biệt với ngày đơn thân đi.
Trong bộ phim điện ảnh “kim chỉ nam đơn thân” có một câu nói như này “thời gian này chúng ta đơn thân có thể thực sự hiểu được cách cuộc sống độc lập là như thế nào”
Bạn sẽ quen với cuộc sống một mình, trải qua bữa tối một mình, thậm chí dần dần thích ứng với cô đơn. Nhưng bạn cũng nỗ lực kiếm tiền, nỗ lực nâng cao học tập, nỗ lực trở thành người tốt hơn. Đợi cho đến khi người đó xuất hiện, bạn không còn ủ rủ tự ti mà là đã đủ để xứng đáng với người ấy.
Dù sao so với với độc thân điều càng đáng sợ hơn là không dễ dàng gặp được tình yêu thật sự nhưng lại phát hiện bản thân không có cách nào để đến bên anh ý. Vì vậy cuộc đời dài như vậy quá nhiều là thời điểm tốt, tại sao nhất định là lúc này ngày tháng độc thân cũng có cảm giác một chút cô độc nhưng điều sợ hơn sự cô độc đó là với một người làm cho bạn thấy cô đơn khi ở cùng nhau.
Trích:Bản gốc:Nhuỵ Hy蕊希Erin
Bản Dịch:Tươi Châu – TTBMusicChannel
Biên tập:Mỹ Trinh。