Đừng bao giờ coi thường bất cứ ai
Từng xem qua một câu chuyện ngụ ngôn, Sư tử đang ngủ say, một con chuột chạy qua mũi nó, sư tử bị đánh thức. Nó giơ chân đè con chuột xuống đất, con chuột xin tha thứ nói : “Vua sư tử ơi, nếu ngài thả tôi đi, sau này tôi nhất định sẽ báo đáp ngài”. Sư tử nhìn vật nhỏ này, cười ha ha, chẳng thèm để ý nhưng vẫn giơ chân lên, con chuột thoát thân chạy đi.
Một ngày nọ, khi sư tử đang kiếm ăn trong rừng, mắc vào cái bẫy do thợ săn giăng, sư tử bị mắc kẹt trong đó, cựa quậy không được chỉ có thể phát ra tiếng khóc tuyệt vọng. Chuột nghe thấy động tĩnh lao ra khỏi bụi cỏ, vài nhát liền cắt đứt cái lưới, Lương Trọng Xuân trong “Kẻ ngụy trang” nói : “Bất cứ ai đều có thể thành sự, ngàn vạn lần đừng coi thường những tiểu nhân vật xung quanh bạn. Ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu, làm người đừng bao giờ coi thường bất cứ ai”.
Trong tiểu thuyết “Sói biển” nói : “Mỗi người đều coi mình như viên kim cương, mà trong mắt người khác lại chẳng qua là dạng thù hình của kim cương. Qúa coi trọng bản thân là một trò cười”.
Một người phụ nữ dẫn con trai vào vườn hoa nổi tiếng ở tầng dưới xí nghiệp, ngồi xuống một chiếc ghế dài. Cách đó không xa có một ông cụ đang tỉa hoa và cây cối. Người phụ nữ lấy chiếc khăn giấy từ trong túi xách ra, vung tay một cái lên những bông hoa mới cắt, ông cụ vô cùng ngạc nhiên liếc nhìn người phụ nữ, bước đến nhặt viên giấy ấy lên ném vào thùng rác bên cạnh. Người phụ nữ tiếp đó lại tóm ra một viên giấy ném qua, ông cụ lần nữa bước tới nhặt viên giấy bóng ném vào thùng rác rồi quay lại chỗ cũ tiếp tục công việc. Nhưng khi ông cụ cầm chiếc kéo lên thì viên giấy thứ ba lại đã rơi xuống lùm cây trước mặt ông. Cứ như vậy ông cụ liên tiếp nhặt sáu bảy viên giấy do người phụ nữ ấy ném.
Người phụ nữ chỉ tay về phía ông cụ đang cắt tỉa hoa lá và nói với con trai, “mẹ mong con hiểu rằng, nếu hiện tại ta không học hành thật tốt, tương lai liền sẽ không có tiền đồ giống như ông ta, chỉ có thể làm những công việc thấp hèn này!” Ông cụ bỏ kéo xuống, bước tới nói với người phụ nữ : Xin chào bà, đây là vườn riêng của công ty theo quy định chỉ có nhân viên của tập đoàn mới có thể vào. “Đương nhiên rồi, tôi là giám đốc bộ phận của công ty này, làm việc trong tòa nhà cao ốc này!” Người phụ nữ vô cùng đắc ý lấy ra giấy chứng nhận công tác, hướng về phía ông cụ lắc lắc.
Ông cụ gọi một cú điện thoại, chủ quản nhân sự vội vàng chạy tới, kính cẩn đứng trước mắt ông cụ. Ông cụ nói: “Bây giờ tôi đề nghị miễn chức vụ của người phụ nữ này” “ Vâng tôi liền lập tức xử lí” chủ quản lập tức đồng ý. Hóa ra ông cụ không chỉ là người làm vườn, còn là chủ tịch công ty. Người phụ nữ tê liệt ngồi trên bang ghế lúc đó bà mới nhận ra mình đã đánh giá thấp ông cụ. Người phụ nữ đánh giá cao bản thân thường sẽ coi thường người khác. Nhìn người không thể nhìn diện mạo như nước biển không thể đong bằng đấu.
Người bạn nhất thời coi thường nháy mắt liền có thể khiến bạn với không tới. Aesop từng nói đừng coi thường bất cứ ai, vì không phải ai cũng yếu ớt đến mức, dù cho bản thân bị sỉ nhục cũng không thể trả đũa. Nếu không đặt người khác vào mắt cuối cùng thất vọng chỉ có thể là bản thân. Coi thường người khác giống như đào hố chôn chính đường đời của mình, phiền toái không còn xa.
Có một bài thơ nói rằng: “Mai nhường Tuyết ba phần trắng, Tuyết lại thua Mai một đoạn hương”. Cục diện ám chuyển, mỗi bên đều có phần thắng. Con lừa và bạch mã kết bạn vào núi. Trên đường lớn đồng bằng bạch mã giương cao bốn vó chốc lát liền ném lừa ra phía sau, Bạch mã quay đầu hét lên với lừa, Nhìn dáng vẻ chậm rì rì của ngươi kìa, khi nào thì chúng ta mới có thể tới đích chứ? Con lừa đen nhà ngươi, thật là kém cỏi!” Con lừa nghe thấy lời khiển trách, cũng không hề tức giận, vẫn bước một cách một chậm cũng không nhanh. Sau khi vào vùng núi, con đường trở nên gồ ghề không bằng phẳng, tốc độ của bạch mã vô tình chậm lại, lừa lại tăng nhanh nhịp bước, rất nhanh đuổi lên phía trước. Bạch mã nhìn lừa đi trên đường nhỏ như ruột cừu rất thoải mái không thể giải thích bằng hỏi: “ Sao ngươi đi đường núi nhanh hơn ta?” Lừa nói:” Khác biệt của nhanh và chậm chỉ có thể đi trên đường mà mình giỏi mà thôi” Sau khi bạch mã nghe, liền cảm thấy vô cùng hỗ thẹn.
Hàn Dũ nói “Kỹ năng nghiệp vụ có nghiên cứu, như thế mà thôi” Có những người biểu hiện xuất sắc chẳng qua là đúng lúc phát huy khả năng sở trường của bản thân mà thôi.
Trong “Tuyết Uyển Quyển” có ghi lại một câu chuyện Vua Tần phái Cam Mậu đi sứ nước Tề phải ngồi thuyền vượt qua sông lớn. Sau khi người lái thuyền chỉ biết được hành trình của hắn ta, nói với hắn ta “ Khoảng cách giữa các con sông rất hẹp, ngài không thể dựa vào sức lực của mình vượt sông, thì làm sao thuyết phục được vua Tề” Cam Mậu trả lời” Không phải như vậy, người không hiểu những đạo lý trong đó. Sự vật đều có điểm mạnh và điểm yếu trong đó loại thần tư thận trọng phúc hậu đó, có thể phụ trợ quân vương sử dụng binh đánh trận họ lại không có tác dụng .
Ngựa tốt có thể ngày đi ngàn dặm nếu có chúng nó trong nhà để chúng nó bắt chuột thì còn không bằng một con mèo hoang. Can Tương, Mạc Tà là bảo kiếm nổi tiếng thiên hạ nếu trợ thủ công dùng nó để bổ gọt gỗ còn không tốt bằng một cái rìu. Bây giờ dùng mái chèo chèo thuyền tiến lùi thoải mái, ta không được như ngươi nhưng thuyết phục quân vương có ngàn chiếc chiến xa người liền không so với ta được” Người lái thuyền bị thuyết phục. Cái gọi là tầm thường, chỉ là nhân tài không đặt đúng chổ.
Sở trường của bạn người khác theo không kịp, tài năng của người khác bạn chỉ có thể ngước mình ngưỡng mộ. Người nào cũng có điểm mạnh và điểm yếu. Hoàng Bột nói “ Thời đại này sẽ không ngăn cản bạn tỏa sáng nhưng bạn cũng ko thể che lấp sự rực rỡ của bất kì ai. Trời đất không sinh người vô dụng, trong lĩnh vực quen thuộc mỗi người đều có hào quang tỏa sáng.
Người, không cần đánh giá cao bản thân cũng không thể coi thường người khác. Tăng Quốc Thiên từng nói: “ khiêm tốn nhẫn nại là quý tướng”. Trên tiktok có video khiến người ta cảm động không thôi. Quản lý sản xuất mỗi ngày đi làm tan làm đều sẽ rất nhiệt tình chào hỏi bác bảo vệ. Đồng nghiệp khó hiểu hỏi “Một ông già trông cửa có nhất thiết kính không?” Người quản lí người nói” Mọi người đều là đồng nghiệp mỗi người đều đáng được trân trọng trong công ty thiếu cương vị nào đều hoạt động không tốt”
Một ngày nọ người quản lí muốn biết về lượng tồn kho sản phẩm , một mình vào kho lạnh kiểm tra, khi tan làm nhân việc trực ban kho hàng trượng trưng hét lên hai tiếng xác nhận không có ai đáp liền khóa lại. Khi người quản lí nhận ra mình không thể ra ngoài mới phát hiện điện thoại cũng không mang theo, lúc này không có cách nào liên hệ với thế giới bên ngoài.
Cô ấy hét lên một cách tuyệt vọng dùng lực thật mạnh đẩy vào cửa kho lạnh nhưng hoàn toàn không có tác dụng, cô cuộn tròn trong góc khi dần dần đông lạnh mất đi ý thức, nghe thấy bên tai có người gọi cô và cõng cô lên, là bác bảo vệ cứu cô ấy. Hóa ra bác bảo vệ thấy mọi người tan sở ra về cũng không thấy quản lí sản xuất đâu, cảm thây có gì đó không ổn thì bắt đầu tìm kiếm khắp nơi. Cuối cùng phát hiện cô ấy trong kho lạnh.
Khi người quản lí xách theo đồ đến cảm ơn bác, ông bác lại nói “Là cô tự cứu lấy mình, nếu không phải cô chào hỏi tôi mỗi ngày, tôi cũng không phát hiện ra cô có chuyện”
Trong mối quan hệ giữa người với người, thực ra trong lòng mỗi người đều có một cái cân đòn, đã không muốn thua thiệt trong một mối quan hệ cũng không muốn vô duyên vô cơ chiếm cái lợi của ai ở mốc không có xung đột quy luật nhân tính là “ Nếu bạn đối xử tốt với tôi, tôi sẽ đối xử tốt với bạn”
Ngươi kính ta một thước, ta trả người một trượng. Bạn đánh giá tôi cao một chút, tôi sẽ đối tốt với bạn vô cùng. Danh thần của triều đại nhà Thanh, Đình Ngọc từng nói “kiêu ngạo tự mãn dễ thành tai họa khiêm tốn sẽ được ban phước mãi”
ư thái càng thấp càng có thể giành được thiện ý người khác . Trần Đạo Minh từng nói: “ Người lên núi đừng bao giờ coi thường người xuống núi bởi vì hắn thường phân bì người trên núi đừng coi thường người dưới núi bởi vì họ sẽ trèo lên”
Con người sinh ra đều bình đẳng, chỉ là phân công khác nhau vĩnh viễn đừng coi thường bất cứ ai. Chẳng có ai thượng đẳng hơn ai khi chim sống ăn côn trùng chết đi bị con trùng ăn . Chẳng có ai mạnh mẽ hơn ai . Một cái cây có thể làm ra ngàn vạn que diêm mà một que diêm có thế đốt cháy ngàn vạn cái cây.
Chẳng có ai quan trọng hơn ai cả, sơn hào hải vị có ngon tới đâu thiếu một bao muối hai tệ cũng thiếu hương vị vô cùng. Thay đổi đường đua , thay đổi sân khấu thay đổi quy tắc chưa chắc bạn có thể thắng. Người sống một thế, đánh giá cao bản thân là cuồng vọng coi thường người khác là ngu xuẩn chỉ có thể nhìn thẳng mới có thể nhìn rõ bản thân hiểu được người khác. Trên người ta thì đừng ngạo mạn hãy coi người khác là con người, dưới người khác thì đừng nhụt chí, hãy coi bản thân là con người. Mong bạn sống đúng mực ung dung tự tại.
Trích:https://www.lizhi.fm/
Bản Dịch:Super E.L.F
Biên tập:Mỹ Trinh。