Không muốn giả vờ nữa, tôi thực sự mệt mỏi lắm rồi
Dạo gần đây nhóm nhạc Sodagreen (nhóm nhạc đến từ Đài Loan) đã cho ra mắt ca khúc mới “Lớn tiếng ở cuối thế giới để nói rằng anh ghét em”. Một ca khúc nhẹ nhàng mang âm hưởng đầy năng lượng liên quan đến ca khúc này, một bình luận được nhiều lượt like nhất trên Weibo là: “Tôi mới không muốn cái năng lượng tích cực, cái năng lượng tiêu cực kia cũng có thể đủ đáng yêu để bùng cháy”.
Trong cuộc sống dường như ai cũng khuyên chúng ta phải duy trì cái năng lượng tích cực, phải là một người trưởng thành ổn định về mặt cảm xúc, nhưng lại rất ít người nói rằng ngoài cái năng lượng tích cực ấy, bạn cũng có những lúc suy sụp. Có lẽ đối với người trưởng thành mà nói tiếp nhận lấy cái năng lượng tiêu cực mới là cái năng lượng tích cực tuyệt vời nhất.
Bạn đã từng trải qua cái chuyện kiểu như thế chưa, cuộc sống xung quanh chẳng có gì là suôn sẻ, yêu thì bị chia tay, công việc thì bị sa thải, tiền thuê nhà bị lừa. Ngay cả tới chuyện đăng một dòng tus lên bảng tin để phàn nàn một chút thôi mà cũng bị người ta chỉ trách rằng toàn là những chuyện tiêu cực.
Họ nói: Nếu đã chia tay thì tìm lấy một người khác là xong, lại là công việc sao cơ hội khác đầy ra đấy, lại bị lừa lọc ư, ai mà chẳng bị lừa tiền lấy một lần. Rõ ràng là rất buồn nhưng tất cả mọi người đều đang khuyên mày cười. Trước những lời khích lệ tích cực như thế này, bạn không biết phải phản bác lại ra sao, cũng lười chẳng muốn giải thích, chỉ có thể cười mà nói một câu “Vâng, cảm ơn”. Rồi xóa ngay cái dòng tus vừa đăng, không còn than phiền về những muộn phiền trong cuộc sống với bạn bè nữa, cũng không còn thể hiện ra sự yếu đuối của bản thân mà trở nên “hào quang, tươi rói” trước mặt họ.
Có vẻ như tất cả mọi người đều thích cái năng lượng tích cực như vậy từ bạn, ngoại trừ bản thân bạn. Vì bạn biết những cảm xúc tiêu cực đó đâu có biến mất, chúng chỉ tạm thời gác lại một bên. Đợi đến khi đêm khuya tĩnh lặng, bạn vẫn sẽ nghĩ về những điều buồn đó, rồi đau lòng, bực tức, tủi nhục. Chỉ là bạn sẽ không bao giờ xuất hiện lại trên bảng tin nữa. Giống như hầu hết mọi người vậy, cái bản tin Wechat thì yên ả tốt đẹp theo năm tháng, còn Weibo thì lại ngập tràn những năng lượng tiêu cực..
Khoảng thời gian trước đây tôi đi khám sức khỏe, và được kết luận là bị tăng sản tiểu thùy vú. Bác sĩ nói với tôi đây là bệnh thường gặp ở phụ nữ, nếu như tình trạng tâm lý bất ổn định, tâm trạng không thoải mái, làm việc quá sức thì tình trạng bệnh sẽ càng thêm trầm trọng. Thật lòng mà nói thời điểm biết tin mình bị bệnh, tôi thực sự rất sốc.
Bởi vì hàng ngày tôi đều sống rất chi là vui vẻ, trước mặt mọi người thì tôi là tâm điểm để họ cười, trước mặt các lãnh đạo thì tôi là người khiến họ tin tưởng, còn trước mặt bố mẹ thì tôi cũng là người chẳng bao giờ phải để bố mẹ phải lo lắng nhất.
Mọi người đều nghĩ tôi là một cô gái tràn đầy năng lượng tích cực. Thế nên tôi bèn hỏi bác sĩ: “Tôi bình thường rất lạc quan và vui vẻ, tại sao tôi lại mắc phải căn bệnh này?” Bác sĩ đáp lại câu hỏi của tôi rằng “Khi ở một mình cô có lạc quan như vậy không?”
Đó cũng là lúc tôi nhận ra rằng tôi thật ra đâu có được vui. Mấy hôm trước khi bị lũ bạn quên mất ngày sinh nhật của mình tôi rất buồn. Sau khi phương án mới của mình bị lãnh đạo bác bỏ tôi đã mất ngủ tới hai đêm liền. Khi tôi gọi điện cho bố mẹ, thực tế thì là tôi rất muốn nói cho họ biết cuộc sống hiện giờ của tôi không được tốt cho lắm.
Chung quy lại là làm một người trưởng thành bạn phải học cách điều chỉnh cảm xúc của mình ở chế độ “im lặng”, dù trong lòng đang trải qua sóng thần long trời lở đất cũng phải giả vờ sống như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng phải đến lần mắc phải bệnh lần này, tôi mới phát giác được rằng hóa ra tất cả những cảm xúc tiêu cực đó xuất hiện đều có ý nghĩa của nó. Nó đang nhắc nhở tôi rằng tình hình của mày dạo gần đây có vẻ không ổn. Tâm tình của mày đợt này không được vui, mày cần phải chú tâm tới những cảm xúc ấy chứ đừng có nên che dấu chúng.
Nếu như những cảm xúc tiêu cực này không được xử lý ổn thỏa, nó sẽ trở thành một quả bom vô hình, sớm muộn gì cũng phát nổ, mà người bị hại lại chỉ có chính bản thân mày. Có những lúc thực sự cảm thấy rằng lớn lên là một điều thật chẳng hứng thú tẹo nào, không dám khóc, không dám giận mà cũng chẳng dám phàn nàn. Tới cả những lúc bản thân suy sụp cũng phải chú ý tới “giá cả” của nó, chọn thời gian để xem là nơi nào, thu nhỏ phạm vi kiểm soát ảnh hưởng của nó.
Rõ ràng là đầu ngón tay chạm vào một cái là vỡ tan tành nhưng vẫn còn phải đợi đến khi cái khoảnh khắc trở về nhà, trốn tránh tất cả mọi người, đóng cửa lại rồi mới tan thành tro bụi. Nhiều người đều nói bạn thân họ có thể gạt bỏ được cảm xúc nhưng thực tế bạn đâu có gạt bỏ được nó mà là che giấu tất cả.
Khi bạn chỉ có một mình những cảm xúc tiêu cực ấy sẽ ùa đến từng chút một, nuốt chửng lấy chính con người tưởng như mạnh mẽ và lạc quan ấy của bạn. Một khía cạnh quan trọng của việc duy trì sức khỏe tinh thần chính là thành thật với cảm xúc với chính mình. Khi một cảm xúc tiêu cực xuất hiện, hãy cố gắng đối mặt, phân tích nó, rồi sau đó giải quyết nó, chứ không phải cứ thế mà áp chế nó, như thế thì bạn mới thực sự ruồng bỏ được nó.
Tôi nhớ có một câu thoại như thế này trong tác phẩm “Bán sơn văn tập”: “Cái cối xay của cuộc sống nó rất nặng, bạn nghĩ rằng nó đang nghiền bạn nhưng thực tế nó đang dạy cho bạn sao cho mịn, đồng thời giúp bạn hình thành lên những tình tiết của cuộc sống, tránh cho bạn sao cho khỏi những điều ghồ ghề của cuộc đời”. Những điều bi thương nào là nỗi buồn, uất ức trong cuộc sống của chúng ta cũng chỉ có như thế, chúng không phải là để làm hao mòn bạn mà là đang nhắc nhở bạn rằng đã đến lúc kiểm tra lại bản thân.
Thế nên ấy, làm một người vui vẻ đương nhiên là rất quan trọng nhưng khi cảm xúc tiêu cực ập đến, thì xin đừng quay lưng lại với nó. Hãy chấp nhận lấy nó, nhìn nó một cách rõ ràng rồi hãy bắt tay với nó để làm hòa. Cũng như Roman Roland đã từng nói: “ Trên thế giới này chỉ có một loại chủ nghĩa anh hùng chính là sau khi nhìn thấu được chân tướng của cuộc sống vẫn cảm thấy yêu đời”.
Trích:Bản gốc:Nhuỵ Hy蕊希Erin
Bản Dịch:Tươi Châu-TTBMusicChannel
Biên tập:Mỹ Trinh。